Em nhớ Anh nhớ đến nghẹn lòng

Có nỗi nhớ nào chẳng nói được bằng lời, có nỗi đau nào chỉ biết chôn chặt nơi đáy tim. Mòn mỏi với đợi chờ một ngày Anh quay về xua tan đi niềm đau ấy nỗi nhớ ấy. 

Anh!!  Em lại nhớ Anh rồi, mưa sao nhiều quá Anh ạ. Mưa làm Em thêm nhớ Anh hơn. Hà Nội mùa này nắng mưa thất thường quá Anh nhỉ, giống như tình yêu Anh và Em đến rồi đi mà chưa kịp cho Em định hình lại là chuyện gì đang xảy ra.


Anh biết không hôm nay Em nhớ Anh nhiều lắm. Em cứ nhớ lại những kỷ niệm ngày mình bên nhau rồi cười, nhưng e chợt nhật ra rằng đó là quá khứ và em sẽ không thể níu giữ.


Trên con đường ấy, con đường mà Em với Anh vẫn đi qua ấy,hôm nay em nghe được câu hát " mùa đông cuối năm xưa khi có Em Anh thật hạnh phúc,  mùa đông cuối năm nay không có Em thêm lạnh giá hơn".

Em nhớ Anh, nhớ đến đau lòng, Em sợ lắm, sợ cảm giác một mình, sợ cô đơn sợ Anh sẽ mãi mãi rời xa Em. Anh này bây giờ Em không dám nghe nhạc buồn có lời Anh ạ, vì sợ những câu hát chạm vào vết thương lòng của Em,  mà Em chỉ dám nghe nhạc không lời.  Vùi đầu vào công việc nhưng những lúc lặng yên bóng dáng ấy lại ùa về.


Như một cơn gió lạnh làm buốt tim em, thắt chặt, nghẹn ngào như ngừng thở. Em nhớ Anh,  còn Anh,  Anh có nhớ Em không. Có muốn quay trở về bên Em như những lần trước mình chia tay không Anh. 

Mọi chuyện với Em không thích nghi được Anh ạ, làm sao khi trên những con đường ấy đâu đâu cũng là kỷ niệm là hình bóng Anh.  Có đôi lần Em nhìn từ phìa sau tưởng đó là Anh, đi xe vội lên thì không phải. 

Cảm giác hụt hẫng, vô vọng khi mình lạc nhau giữa dòng đời, và chắc chẳng bao giờ thấy nhau nữa.


Gửi Anh, gửi lại những yêu thương ấy, năm tháng ấy mình bên nhau, những cái ôm siết chặt, những cái hôn ấm áp. Những lúc Em ngủ lì trong vòng tay Anh chẳng chịu dậy. Em nhớ Anh nhớ từng hơi thở, nhớ từng câu nói bên Anh. 

Em nhớ Anh!!! 

Nhận xét

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Anh thương em nhiều lắm cô gái ạ

Có những ngày chênh vênh đến lạ thường