Mưa buồn và những con người cô quạnh,những cảm xúc chẳng thể gọi thành tên

Một chiều mưa làm lòng ai xao xuyến, có kỉ niệm nào chẳng thể nguôi ngoai. Một nỗi nhớ lòng đầy da diết mà cố dặn lòng phải mạnh mẽ đứng lên. Hà Nội mưa nhiều lắm anh nhỉ, em ở nơi này trời cũng mưa nhưng chẳng vội vàng và nặng nề như Hà Nội. 

Những chiều mưa gập đường Hà Nội em chẳng muốn xô bồ nơi phố thị xa hoa, ở nơi đó chúng ta đi qua bao kỉ niệm dù ngày mưa hay ngày nắng mình vẫn ở bên nhau. Giờ đây em sẽ phải dặn lòng không bên anh nữa, để anh đi tìm hạnh phúc của riêng mình. Em sẽ chôn chặt miền ký ức ta từng có để không chạnh lòng mỗi khi nhớ về anh. 

Nhưng anh ơi ngày hôm nay em thấy sao trống trải, bến xe ấy sẽ không còn anh đón đưa, không còn anh lắng lo những sáng sớm em một mình, anh đến đón với yêu thương đầy nhung nhớ.  Tập quen dần cuộc sống ấy em sẽ quen thôi anh à, chỉ mong anh sống tốt và hạnh phúc mãi thôi. 

Con người ta đâu hay duyên tình chợt đến và ra đi vội vã, làm cho ta chẳng kịp trở tay. Em nhớ những ngày anh lo lắng cho em trách em không để anh quan tâm, anh lo lắng khi cô gái của anh đòi tự về khi trời chưa hửng sáng, anh trách cô không để anh đón anh sẽ giận. 

Và rồi ngày ấy cũng trôi xa, em sẽ một mình bước về khi trời chưa hửng sáng, và anh cũng sẽ ngon giấc và chẳng hề lắng lo. Em phải mạnh mẽ và can đảm với dòng đời với sóng gió một mình. Trên con đường ấy sẽ chẳng có anh sánh bước cùng em. 

Biết đâu đó anh đang say giấc nồng bên vòng tay người khác, em chẳng dám làm phiền những phút ấm êm. Tình yêu em để sâu nơi tận cùng nỗi nhớ, chẳng dành cho ai mà sẽ mãi thuộc về em. 

Mưa buồn mưa nhớ đến ai
Mưa mang kỷ niệm ngày xưa ấy về
----------------------------------------
Nhưng mà ta chẳng tiếc chi
Bao năm tháng ấy ta vui bên người
----------------------------------------
Dù rằng giờ đã cách xa
Nhưng lòng vẫn đợi chữ "duyên" tìm về. 

Miss you

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Anh thương em nhiều lắm cô gái ạ

Em nhớ Anh nhớ đến nghẹn lòng

Có những ngày chênh vênh đến lạ thường