Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2018

Những giấc mơ ơi thôi xin đừng về

Hình ảnh
Những tháng ngày mình hạnh phúc bên nhau đã xa lắm rồi, và em dặn lòng mình sẽ lại để anh sâu thẳm trong trái tim của em và tình yêu ấy em sẽ để lại vào một nơi chỉ mình em biết. Cuối năm là những giây phút chúng ta nhớ về những kỷ niệm nhiều nhất, nhớ về những cái lạnh, những cơn gió, những cái ôm, cái nắm tay để sưởi ấm cho ai đó. Tất cả đã là rất xa rồi anh nhỉ, có đôi lần em nhớ anh, nhớ tất cả những điều nhỏ nhoi nhất rồi bật khóc trong đêm tối. Rồi đi qua những trang mạng xã hội lại là những đoạn clip về sự hạnh phúc, âu yếm, chở che nhau của ai kia dưới mùa đông lạnh giá, em lại càng nhớ anh nhiều hơn và đau lòng nhiều hơn.  Ngay lúc đó ý nghĩ điên rồ của em lại hiện về, "tại sao em phải nhớ nhung anh như thế, tại sao phải đau lòng đến vậy, ngay ngày mai thôi em sẽ chạy sang nhà anh và nói thẳng vào mặt anh : anh có mệt mỏi không, có nhớ em có còn yêu em thương em không? Tại sao mình phải xa nhau như thế tại sao cứ phải làm em nhớ thương như thế". Nhưng khi tỉnh ...

Này em, đừng như vậy nữa có được không?

Tôi biết em buồn, em mệt mỏi với công việc và cuộc sống, mệt vì chạy theo mơ ước của em mà em chỉ đi một mình. Mệt vì em cô đơn giữa dòng đời ngược lối, mệt vì những nhớ thương chẳng nguôi ngoai trong lòng em. Em tâm sự với tôi rằng: Em chẳng biết rằng em ở lại đây để làm gì, để chạy theo ước mơ của em hay chờ đợi điều gì đó, nhưng em thấy mình cô đơn quá, hay phải chăng em quá nhiều tâm sự mà chẳng ai sẻ chia, để em cứ cất nó đi rồi gồng mình với cuộc sống. Tình yêu với em thì em cũng chẳng mong chờ nữa đâu, em cũng chẳng muốn mở lòng mình với ai nữa vì em sợ phải chia ly lắm.. Khi em nói với tôi những điều này nét mặt em thoáng mệt mỏi và trực trào những giọt nước mắt nhưng lại không rơi xuống thành dòng, mà đọng lại trên đôi mắt em, long lanh, buồn đến lạ. Phải chăng đó là những lời tâm sự tóm tắt của em và ẩn sâu trong những câu nói đó là cả muôn vàn tâm tư em giữ cho riêng mình.  Em muốn dựa vào ai đó lắm, chỉ là dựa vào để em cảm thấy bên em không phải sự cô đơn, không ...

Hãy cứ vứt bỏ thứ mình đang có rồi lại cất công đi tìm

Có lẽ rằng dự định của tôi không thành được. Tôi muốn viết blog này cho mọi người, tôi muốn đặt cảm xúc của tôi vào ai đó để viết lên suy nghĩ của họ, Nhưng có lẽ tôi không thể nữa rồi, tôi đặt tôi vào mọi người nhưng có ai đặt mình vào tôi không. Tôi không so đo nhưng tôi cần một nơi để có thể chia sẻ và giãi bày tâm tư của mình, bởi vì bên tôi người có thể lắng nghe tôi đã không lắng nghe tôi được nữa rồi. Người ta luôn vứt đi cái ở ngay bên cạnh họ, để rồi khi điều đó biến mất họ lại mỏi mòn đi tìm cái mới hơn. Tôi mệt mỏi, có lúc chán nản chẳng cần gì cả sống cuộc sống bình yên chẳng bon chen mệt mỏi.Nhưng nếu tôi từ bỏ thì điều gì xảy ra với tôi, liệu tôi có còn được mọi người nhìn với ánh mắt là một cô gái nhỏ bé, khéo nói ưa nhìn... Có những lúc tôi yếu lòng mà phải gồng mình mạnh mẽ, tôi muốn hét lên rằng " trời ơi đừng làm phiền tôi, đừng làm những điều tôi phải khó chịu nữa, thật sự tôi không kiên nhẫn được nữa đâu". Nhưng đó là tiếng lòng của tôi mà có ai thấu ...

Chẳng thể bình yên khi lòng đang dậy sóng

Hình ảnh
Trong cuộc đời mỗi con người ít nhiều một lần đã có những tổn thương mà chẳng thể nào quên được, nhưng thời gian có làm những tổn thương đó về với sự bình yên? Vậy mà chỉ một phút giây thoáng qua lại làm ai đó thở dài vì bộn bề cuộc sống mà chẳng phải vì tổn thương đó. Tôi luôn thầm dõi theo một người con gái nhưng cô ấy không hề biết và tôi cũng không giúp cô ấy được gì mà chỉ biết dõi theo từng ngày. Hằng ngày cô ấy vẫn đi làm trên con đường đó và thở dài mệt mỏi vì đêm hôm qua cô ấy thức khuya làm việc, sáng dậy sớm chạy xe đi làm. Vậy mà khi đến công ty tôi ngỡ ngàng quá, cô ấy vui vẻ cười nói cứ như mệt mỏi kia chưa từng xảy đến với cô ấy. Tôi theo cô ấy vào phòng làm việc, thì ra khi chỉ có một mình cô ấy lại thở dài mệt mỏi, tôi nghĩ sao mà cô ấy trẻ vậy mà thở dài hoài thế thì làm gì được. Nhưng tôi đã sai khi nhìn cô ấy qua vẻ bề ngoài kia, thở dài mệt mỏi vậy mà khi làm việc cô ấy rất chú tâm và không tỏ ra rằng cô ấy sắp gục ngã rồi.  Nhiều lần thương cô quá tôi đ...

Thời gian không thể xóa nhòa mọi vết thương

Hình ảnh
Tôi từng nghĩ rằng thời gian sẽ làm phai mờ đi những tổn thương, những mất mát, thời gian là liều thuốc tinh thần lớn nhất để làm lành mọi vết thương. Nhưng tôi nhận ra điều đó không phải tất cả mà thời gian càng làm khắc sâu hơn những tổn thương mất mát. Có những vết thương dù đã khép miệng nhưng để lại vết sẹo rất rất lớn mà mỗi khi trái gió trở trời vết thương ấy lại đau nhức nhối mà không một loại thuốc giảm đau nào có thể kiềm chế cơn đau ấy hay có những vết thương chồng chéo lên nhau tạo ra nhiều vết sẹo cùng một chỗ chỉ cần chạm nhẹ thôi cũng đủ đau lắm rồi. Ấy vậy mà phải chịu đựng cơn đau thấu tim gan đó trong đau khổ. Trên đời này có những điều mà tưởng chừng chỉ xảy ra trên truyền hình, trong phim, trong kịch vậy mà nó lại hiện diện ngay trong cuộc sống của chúng ta. Là những viễn cảnh chẳng thể nào chịu đựng được bởi vì nó đau lòng đến muốn chết đi để bớt khổ.  Các bạn có bao giờ tưởng tượng được những điều đau khổ nhất sẽ đến với mình không và các bạn phả...

Nhìn sâu trong suy nghĩ để biết mình có cần nhau?

Hình ảnh
Mong anh hãy đọc hết những điều này, đó là tình cảm và lý trí chân thành của em. Mong anh hiểu được những điều em viết dưới đây và cũng mong anh cảm nhận được những điều đó cho dù em không nói trực tiếp.  -------------------------------------- Em đã rất phân vân, phân vân rất nhiều không biết nên nói với anh thế nào, em phải cân nhắc lựa chọn thời gian anh thoải mái nhất chứ không phải lúc công việc đang bộn bề, vì khi đó chỉ làm anh thêm mệt mỏi. Nhưng tại sao điều đó lại làm anh mệt mỏi chứ, có phải rằng điều đó là điều anh không muốn. Có lẽ anh cũng đoán được điều em muốn nói với anh rằng " hiện tại em nên hiểu mối quan hệ giữa anh và em là gì đây, là người yêu hay người cũ hay người tình. Trong anh em là gì và trong em anh là ai?" Em muốn mối quan hệ giữa em và anh rõ ràng, nếu là mối quan hệ không rõ ràng thì em không biết mình sẽ chịu đựng đến bao giờ, em chẳng có quyền gì với anh cả. Em cũng đã nghĩ rằng mình không rung động trước anh nữa đâu nên em mới gần anh...